Kiểm soát ra vào Cuba một cách nghiêm ngặt

   “Khi có tàu chở những lượng đường lớn của Cuba xuất sang Châu Âu, chúng tôi có nhiệm vụ phải đưa lên tàu những chất gây ô nhiễm nào đó. Kể cả việc chúng tôi mở tung những thùng đường và đập vỡ những bộ phận máy móc trên tàu.

   “Có đủ mọi loại phá hoại. Người của chúng tôi đổ những chất hóa học vô hình và không thể phát hiện được vào những thùng dầu máy gửi đến Cuba.

    “Tất cả những việc ấy gây ra một sự tụt lùi của nền kinh tế kế hoạch hóa. Những dầu nhiễm bẩn đó được sử dụng để chạy máy điêzen và như thế có nghĩa là những bộ phận của động cơ sẽ bị hao mòn trong một thời gian ngắn hơn nhiều so với thời hạn quy định.

Kiểm soát ra vào Cuba một cách nghiêm ngặt


    “Trước khi tiến hành phá hoại một sản phẩm như vậy, chúng tôi tìm đến người làm ra nó, xem có thế thuyết phục họ làm cho việc này. Nếu không đạt được kết quả thì chúng tôi sẽ huy động người của mình ra tay khi chuyến hàng đang trên đường đi đến Cuba.

    “Chúng tôi làm tất cả mọi việc có thể nghĩ ra.”

   Một trong những số công việc tinh vi nhất là thuyết phục một nhà sản xuất hộp vòng bi ở Francfort, Tây Đức, sản xuất cho một lô hàng gồm những hộp vòng bi bị đặt lệch tâm. Một lần khác là vận động một nhà sản xuất cũng làm như thế với một số máy móc về truyền tin. Lẽ tất nhiên, chúng tôi phải trả cho họ một số tiền rất lớn.

   “Tôi biết là Jack Anderson – một nhà báo rất thạo tin – đã viết rằng chúng tôi trả cho một thuyền trưởng người Nhật để đánh đắm cả một kiện hàng gồm toàn xe buýt xuống biển ở vùng Támesis, trên đường đi Cuba. Anderson nói rằng họ đã đánh đắm. Tôi không biết rõ chuyện này lắm. Nhưng tôi biết rằng có một chuyện thật là chúng tôi đã phá hoại những chiếc xe buýt hiệu Leyland dược chở từ Anh sang Cuba, và đó là một vụ khá tế nhị”.

   CIA cũng giúp những người Cuba lưu vong giầu có đâm đơn kiện việc tài sản của họ ở Cuba bị tịch thu. Kết quả của các vụ kiện này, trong một vài trường hợp là Tòa án đã định tịch thu những máy bay của hãng Hàng không Cuba hạ cánh xuống mộ1 số sân bay quốc tế.

   JM WAVE thực hiện những vụ tấn công bá quân sự vào những mục tiêu trong nước Cuba. Những cuộc tấn công ấy làm thương tổn trực tiếp nền kinh tế Cuba, và hơn nữa buộc chính phủ Cách mạng phải dành tiền của và nhân lực cho công tác bảo vệ vùng bờ biển.

   Nhà nghiên cứu Roy Norton đã viết: “Những đội quân ám sát của CIA luyện tập trên vùng đất sình lầy của bang Floria theo phương pháp ám sát của tổ chức ở trong Đại chiến Thế giới lần thứ hai”.



Từ khóa tìm kiếm nhiều: fidel castro, đất nước cuba

Chủ chốt của lực lượng biệt kích L và lợi ích nó mang lại

LB: Ông đánh giá Veciana thế nào?

TC: Là một người yếu đuối về tính cách. Theo đuôi CIA. Những năm trong tù tôi được biết là do hắn mà một số người phải nằm sau chấn song sắt. Tôi thực sự cho rằng hắn là một kẻ khốn nạn.

LB: Ai là những người chủ chốt trong lực lượng Biệt Kích L?

TC: Tôi là chỉ huy. Phó của tôi là Ramón Font và Luis Posada Carriles

LB: Các ông có thu được lợi ích kinh tế nào trong các hoạt động đó khôngTC: Khá nhiều. Nhưng không bằng Jorge Mas Canosa. Chúng tôi thỏa thuận với tay này chia đôi số tiền quyên góp được. Hắn là một thằng hèn, lúc nào cũng tìm cớ để tránh tham dự những hoạt động mạo hiểm.

LB: Hắn là bạn của ông à?

TC: Hắn chả là bạn của ai cả. Suốt 12 năm tôi ngồi tù hắn không hề quan tâm đến tôi và càng không để ý gì đến gia đình tôi. Điều hắn rất thành thạo là ăn chặn tiền người khác. Tôi là một trong những nạn nhân của hắn.

LB: Mas Canosa là người gắn bó vi CIA?

TC: Tôi xin chịu trách nhiệm hoàn toàn về lời quả quyết của mình là Mas Canosa không chỉ gắn bó mà là một tên tay sai của CIA. Chẳng phải tôi tiết lộ bí mật với ông đâu. Bàn dân thiên hạ ở Miami đều biết điều này.

Chủ chốt của lực lượng biệt kích


LB: Các ông có lập được căn cứ trên lãnh thổ các nước khác không?

TC: Thời gian cuối Khủng hoảng Tháng Mười, là lúc chúng tôi nhận thấy Mỹ đã quyết định dứt khoát không còn công khai dùng vũ lực chống Cuba nữa, chúng tôi bắt đầu các cuộc vận động để có được một căn cứ bên ngoài đất Mỹ.

LB: đâu?

TC: Cộng hòa Dominicana, tại một nơi gọi là Samaná. Tướng Elias Wessin đã giúp chúng tôi.

LB: Các ông trực tiếp gặp Wessin?

TC: Tôi thì không nhưng người của chúng tôi là Frank García đã tiếp xúc với ông ta vài lần. Cho đến ngày xảy ra cuộc nổi dậy của tướng Francisco Caamacho (1965), thì mọi việc bị đổ bể.

LB: Ông có thể kể về vụ xâm nhập khiến ông bị bắt?

TC: Lúc đó tôi đang chuẩn bị một chiến dịch đánh vào nhiều nơi dọc bờ biển Cuba bắt đầu từ tỉnh Oriente (miền Đông) thì Mas Canosa thông báo với tôi đề nghị của CIA đưa hai người của họ vào Cuba.

Từ lâu CIA đã tìm cách đưa hai người này vào Cuba, nhưng đã hai lần bị thất bại. Tôi giải thích với họ là tôi đang vướng vào nhiều kế hoạch khác. Họ nài nỉ mãi buộc tôi phải nhận lời, nhưng rất lo, vì khi đánh người vào mà bị phát hiện thì các việc khác đều phải bỏ.



Từ khóa tìm kiếm nhiều: fidel castro, đất nước cuba

Tại sao chọn Monte Barreto làm điểm đổ bộ?

LB: Ông đặt điều kiện gì với họ?

TC: Họ không có quyền qui định cho tôi điểm đổ bộ cố định, vì như vậy có thể bị phục kích. Họ nói với tôi rằng chỉ muốn chúng tôi thả người của họ bất cứ chỗ nào trên đoạn từ Santa Fe đến Cojimar, gần một tuyến đường giao thông nào đó, để ngay sau khi vào bờ người của họ có thể gọi điện thoại cho người quen.

LB: Các ông xuất phát từ đâu?

TC: Chúng tôi xuất phát từ Tony Roof, Cù lao Marathon, ởFlorida.

LB: Bằng loại tàu nào?

TC: Loại tàu dài 25 fit, hai động cơ Chrysler, công suất 210 mã lực.

LB: Những ai đi cùng ông?

TC:    Roberto Anta, Eugenio Zaldívar và

Guillermito Á1 vare Z.

LB: Các ông thả ai vào đất liền?

TC: Herminio Díaz và Armando Romero.

LB: Hai người này có nhiệm vụ gì?

TC: Ám sát Fidel Castro.


chọn Monte Barreto làm điểm đổ bộ

LB: Ông có thân với họ không?

TC: Tôi biết Herminio rõ hơn. Hồi ở Cuba, anh ta làm việc trong khách sạn Riviera. Đến năm 1963 trốn ra nước ngoài. Là người mà Mas Canosa sử dụng để làm những việc “bẩn thỉu”. Có quan hệ mật thiết với mafia. Hắn có tài bắn súng.

LB: Herminio có nói gì với ông không?

TC: Trên đường đi hắn nói với tôi là hắn muốn có mặt ở La Habana trước mười một giờ đêm, vì cả hai đều đóng giả người chơi bóng chày nghiệp dư vừa mới rời trận đấu. Tôi nhớ là hắn còn tiết lộ là đứng sau nhiệm vụ của hắn là một người giàu có kếch xù.

LB: Họ mang theo loại vũ khí gì?

TC: Bên trong áo sơ mi họ mang một thắt lưng đặc biệt dắt hai súng lục Browning 9 ly đã cải tiến để bắn liên thanh mỗi băng 500 viên, và 12 trái lựu đạn. Còn lại họ dắt thuốc nổ dẻo và ngòi nổ hẹn giờ. Họ còn mang theo một chiếc vali trong có đựng: một tiểu liên Israel UZI với băng đạn; hai súng lục Beretta nòng 7,65 kèm theo ông giảm thanh; một tiểu liên M-3 có bộ phận giảm thanh; một các bin M-2 không báng gập, bốn khối thuốc nổ C4 nhẫn hiệu M-5, sáu khối TNT, bảy ngòi nổ hẹn giờ, hai súng lục cỡ 32 ly có giảm thanh.

LB: Ai cấp vũ khí cho họ?

TC: CIA.

LB: Tại sao ông lại chọn Monte Barreto làm điểm đổ bộ?

TC: Khi đi qua tháp đèn biển Morro, chừng bảy dặm, tôi cho tàu chạy về hướng Jaimanitas là vị trí chuẩn để tôi có thể chọn một điểm đổ bộ. Chính xác là cửa sông Las Casas ở Santa Fe. Khi đến gần bờ tôi bật đèn định vị. Lúc đó khoảng 10 giờ đêm. Gần tới nơi, tôi nhìn thấy có rất nhiều tàu. Tôi bỏ ý định vào cửa sông và rẽ sang hướng bãi biển Viriato thuộc phường Flores. Tôi quan sát thấy một số người dang nhìn ra phía biển, chắc là họ dang đứng gác.

Tôi tiếp tục chạy về hướng Náutico (câu lạc bộ đua thuyền), nhưng không có ý định thả họ xuống đó vì tôi biết là khu vực này chỉ có một lối ra duy nhất, rất nguy hiểm. Tôi tiếp tục đi dọc theo bờ biển tìm những hành lang giữa các dãy biệt thự ở Miramar.

Quá nhiều đèn sáng. Tôi không thể mạo hiểm. Điểm đổ bộ tốt nhất của chúng tôi chỉ còn khu vực Đồi Barreto, rộng rãi và ít người ở. Và thế là tôi chạy về hướng ấy.




Từ khóa tìm kiếm nhiều: dat nuoc cuba